Viết tặng Lucky Lucke - Thủy ngố

"Ta là gã cao bồi nghèo đơn độc
Rong ruổi trên đường dài xa quê hương"

Đã đang bận, và đã tự nhủ không động vào YM, không động vào Blog nữa. Nhưng mà nghĩ bức xúc ứ thể nào chịu được. Em viết bài này không phải là lời xin lỗi tới anh, vì thực tế em chả có lỗi gì cả. Em chỉ viết, viết để nói rõ hơn với anh về cảm xúc của em thế thôi.

Ban đầu em định gửi mail cho anh, nhưng anh đang giận thế kia lại xoá béng ngay đi thì phí công em. Nên em viết lên trên này, để anh có muốn xoá cũng không được. Nhưng em biết xác xuất để anh đọc được những dòng này cực thấp, ngay đến blog của mình anh còn chả vào, huống gì là blog của em - của một người vừa làm anh giận ghê gớm.

Đã lâu lắm rồi anh em mình không gặp nhau. Lần nói chuyện gần đây nhất là qua cái YM khô khốc kia. Và lần ấy anh em mình đã tranh luận gay gắt, gần như cạn hết tình cảm rồi. Giận em thế kia, lại sắp đi xa, nên có lẽ từ nay về sau không bao giờ gặp lại nhau. Nhưng cứ thế này mà đi thì em không đành lòng. Đã bao lần thấy YM của anh sáng, em định vào chào, nhưng nghĩ thế x nào lại thôi.

Anh còn nhớ lần đầu anh em mình gặp nhau không?? Hồi đó em trẻ con nhỉ? Hihi, tự nhiên hỏi anh thế này cơ chứ: "Anh Sơn ơi, làm anh trai của em nhé". Kể từ đó, em có thêm một ông anh vừa tài vừa tật. Còn anh có thêm cô em gái ngốc nghếch, bắng nhắng và hay làm phiền. Kể cũng lạ, anh và em lại chơi được với nhau dù khoảng cách tuổi tác và cũng chả phải thân thiết ruột già gì. Em quý anh bởi sự trẻ trung trong tính cách. Một con người cực phóng khoáng, hài hước, và lạc quan (cái này thì giống em, he he). Ngay đến mẹ em cũng phát ghen cơ đấy, vì có những chuyện em giấu mẹ nhưng lại kể với anh. Không ít lần em chạy đến bên anh, ngồi khóc tức tưởi một lúc rồi về. Anh thì chả nói câu nào, anh sợ con gái khóc. Tất cả mọi chuyện em đều hỏi ý kiến anh. Với một đứa như em thì anh là thần tượng đấy. Một ông anh với kiến thức khổng lồ về triết học, văn học, và toán học. Từ trước tới giờ, anh là người em khâm phục nhất, là người anh mà em tự hào nhất. Đến nhà anh cứ như lạc vào thư viện, em thường bảo sách đè chết người, có lần còn nói " Khi nào em châm mồi lửa đốt mịa nó cái đống này đi, anh nhể?" Anh bảo, nếu đốt thì anh giết, hí hí. Yêu sách hơn yêu vợ, sau này cô nào lấy phải anh cũng khổ. .


Ngoài vài cái tật cực xấu ra thì trong mắt một số người họ coi anh như thánh sống vì những việc anh đã làm cho quê hương. Một người cực bận rộn với vai trò admin của các diễn đàn lớn, và một trong số ấy có cái tên giống như những gì anh mơ ước xây dựng vậy "Quán Lý Tưởng". Lại còn những hoạt động xã hội nữa chứ, anh thành lập các hội khuyến học, rồi các nhóm tình nguyện này nọ. Thỉnh thoảng lại kêu gọi em "có sách vở cũ không?? Có quần áo cũ không?? Đi tình nguyện không??". Hình như chả bao giờ em khen việc anh làm trước mặt anh cả. Thay vào đó em thường nói "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, làm dâu trăm họ". . Nhưng thực ra thì em thấy những viêẹ làm của anh cao đẹp lắm, nhưng chả hiểu sao cái mồm lại chả thốt ra được những lời tử tế . Nói những lời tình cảm với những người em quý mến xem ra thật khó, và đây là sai lầm của em anh nhỉ?

Em thấy anh thật giống với anh chàng Lucky Lucke trong bộ truyện cùng tên mà cả hai anh em rất thích. Một người sống đầy lý tưởng, nhưng cô độc trên con đường đã chọn. Anh gọi em là Rantanplan_ chú chó ngốc nghếch nhất miền Tây, mà Lucky Lucke rất quý. Anh thích truyện này đến mê mẩn, lấy luôn avatar hình anh chàng cao bồi trong các forum. Đúng là Rantanplan thật ngốc nghếch. Khi cần nóng thì lại cold as ice, khi cần cần lạnh thì lại nóng. Như cái lần anh làm lành trước, thì em lại làm ngơ, tẩy luôn cả số cả YM của anh đi. Một thời gian sau, lửa giận đã nguôi, quên luôn cả là mình đã từng giận anh, thì anh lại lạnh như tiền. Chán anh,nó là trẻ con, anh chấp nó hoá ra anh cũng là trẻ con, hứ. Nhưng lâu rồi không gặp anh, bây giờ em muốn nói chuyện với anh lắm.

Sắp tết rồi, năm vừa rồi cũng là năm sao thái bạch quét sạch cửa nhà với anh. Năm nay hi vọng mọi chuyện tốt đẹp hơn. Năm nay anh lấy vợ đi nhé, già rồi. Và đừng kén chọn thế nữa. Buồn cười, mỗi lần anh kể các cụ cứ giục lấy vợ, tìm cho vài cô, anh lại chê ỏng chê eo. Em quát "Gớm, anh còn đòi thế nào nữa ?? Hoa hậu nhá". Anh quát lại "Vợ chồng có phải nhoay nhoáy mươi mười năm phút mỗi đêm là xong đâu, còn phải nói chuyện có hợp hay không nữa chứ . Sống với nhau cả đời cơ mà" . ờ, nghĩ cũng đúng thật, chỉ có em gái là nói chuyện hợp và hiểu anh, hì, nhưng lại là em gái rồi, anh nhờ??

Đấy, đó là tất cả những gì em muốn nói. Em suy nghĩ nhiều lắm đấy chứ, có phải đứa vô tình vô tâm như anh mắng em đâu. Chỉ là do nó hiếu thắng quá thôi, cả anh nữa, cũng chả chịu nhường nhịn em gì cả. Anh đừng giận em nữa nhé, bỏ qua có được khoooooooooong ?? Sắp tết rồi, em chúc anh và gia đình ăn tết vui vẻ, an khang thịnh vượng, năm nay lấy được cô vợ hết ý, để cho con em này sáng mắt ra vì đã từng nói câu "đời anh thì làm gì có con nào tử tế" - em nói thế chứ thực ra người như anh thì kiếm đâu chả được vợ ngon.

(Copy từ Blog Yahoo 360 của Thủy ngố)

Thủy ngố


Related Posts

linh-tinh 6691202457723177666

Đăng nhận xét

Tìm kiếm

About me

Xem nhiều nhất

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

- Menu - Lưu trữ Trạng thái